ĐỨC VÀ TÀI TRONG TRUYỆN KIỀU VÀ TRUYỆN LỤC VÂN TIÊN - Đỗ Tấn Thích - Tạp chí văn học Hoa Sen

Breaking

Tạp chí văn học Hoa Sen

Tạp chí văn học Hoa sen


Tin tài trợ

Mật ong Nghệ Curcumin 470g - VIETNAMHONEY

Sale off 16%


 

Dầu gội Hà Thủ Ô - Hỗ trợ giảm rụng tóc hiệu quả





Wednesday, January 23, 2019

ĐỨC VÀ TÀI TRONG TRUYỆN KIỀU VÀ TRUYỆN LỤC VÂN TIÊN - Đỗ Tấn Thích

ĐỨC VÀ TÀI TRONG TRUYỆN KIỀU VÀ TRUYỆN LỤC VÂN TIÊN
Thơ: Đỗ Tấn Thích

Nguyễn Du là Đại thi hào
Truyện Kiều tuyệt phẩm xếp vào hạng ưu
Từ hồng trần đến phong lưu
Dòng thơ lột tả cảnh đời ngày xưa
Chữ tâm, chữ đức cho vừa
Giàu sang phú quý nên ngừa lòng tham
Tiền bạc, nhà đất cao sang
Nhất thời đổ vỡ cơ hàn từ đây
Nguyễn Du nhắc khéo thế này
Chữ tâm làm gốc chữ tài đi sau
Bao nhiêu nỗi khổ buồn đau
Ta nên vứt bỏ để trau tâm mình
Đời người nhiều lắm u minh
Sân si quá độ để mình lầm than
Tâm nên yên tĩnh vững vàng
Đức tài một cặp xứng hàng người ngay
Trong thơ Nguyễn Du trình bày
Người tốt được phước, kẻ gian bị vùi
Cụ Đồ Chiểu dù bị đui
Ngòi bút vẫn sắc đẩy lui gian tà
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài
Nguyễn Du, Đồ Chiểu xứng hai
Tâm tài toàn vẹn thẳng ngay một đường
Tuyệt phẩm đã viết nên chương
Vân Tiên, Từ Hải đã tường trong thơ
Cụ Chiểu mong một giấc mơ
Đôi mắt sáng lại đợi chờ đã lâu
Tiếc thương chỉ là nguyện cầu
Cụ vẫn hy vọng từ lâu không thành
Tuy mù nhưng vẫn hanh thông
Làm thơ răn dạy để trồng đức tin
Kiệt tác văn cổ đời mình
Đâu đó thấp thoáng bóng hình của ông
Nguyễn Du làm thơ vun trồng
Răn con, khuyên cháu Lạc Hồng nước ta
Sinh thời hai cụ bôn ba
Vận nước xuống thế gian tà nổi lên
Ngòi bút sắc giết từng tên
Đè chìm bè lũ trên nền thơ ca
Trịnh Hâm là kẻ gian tà
Hoạn Thư quen thói má hồng đánh ghen
Vân Tiên lại phải một phen
Kẻ Trịnh lừa dối không đèn trong đêm
Thúy Kiều rón rén bên thềm
Lặng nhìn Từ Hải ấm êm tình ngoài
Tú Bà là kẻ nhiều tay
Má mì nổi tiếng bắt ngay nàng Kiều
Đẩy nàng vào cảnh điều hiêu
Giam lầu Ngưng Bích sớm chiều nhớ quê
Vân Tiên tài đức người mê
Tấm thân hiện rõ trăm bề xứng danh
Anh hùng xứng rõ trời xanh
Chờ tiên cho thuốc nhưng đành phôi pha
Nàng Kiều là phận đàn bà
Đạm Tiên thân nữ cũng là hồng nhan
Kim Trọng, Kiều gặp bên đàng
Mấy tuần trăng mật bắt quàng yêu đương
Nhưng vì gặp cảnh tai ươn
Nàng Kiều lại phải trao nhường cho em
Vương gia lúc trước êm đềm
Chỉ vì vu tội đã nên nỗi này
Thằng bán tơ chôn cái chai
Vương ông bị tội lại đày lên cao
Quan quân xông cửa ào ào
Bắt ông treo ngược cảnh nào đau hơn
Khóc thương người đánh tiếng đờn
Vương gia mắc nghiệp ác nhơn thế này
Mã Giám Sinh kẻ nhiều tay
Nàng Kiều lại phải vào tay Tú Bà
Đời người lắm kẻ manh nha
Lúc ngay lúc thẳng mưa sa, mây đà
Sở Khanh là bọn dâm tà
Hình dong chải chuốc điệu đà áo khăn
Hoạn Thư vốn dĩ thân quen
Nàng Kiều bị ả ép chèn tình ngang
Thúc Sinh dòng dõi cao sang
Hai tình khó xử biết làm sao đây
Thúy Kiều lần nữa vào tay
Hoạn Thư đanh đá giam ngay trên lầu
Lúc này chỉ biết nguyện cầu
Vào Quan Âm các ruột đau chín chiều
Đời người là chuyến phiêu lưu
Nay đây mai đó biết bao ưu phiền
Nàng Kiều vẫn đứng ngang hiên
Tấm thân nữ giới vẫn kiên vẫn cường
Bao lần gặp cảnh tai ươn
Bao lần đau khổ tận đường quyên sinh
Nàng đi qua mấy mối tình
Bao lần nhục nhã quang vinh rõ ràng
Lệ rơi hiện rõ hai hàng
Nhiều năm lưu lạc làm nàng khổ đau
Thời gian thấm thoắt qua mau
Gia đình đoàn tụ một màu yên vui
Mọi việc giờ đã êm xuôi
Ấm em hạnh phúc bồi hồi nhớ thương
Bao năm lưu lạc dặm trường
Là bao nỗi khổ, phong sương cùng đường
Mười lăm năm đi bốn phương
Đáp ơn báo oán thành chương truyện Kiều
Mỗi năm triều đình mộ chiêu
Vân Tiên xuống núi một chiều xuân sang
Phong Lai bọn cướp bên đàng
Vân Tiên đánh trả tan hoang bọn này
Nguyệt Nga cởi trói hai tay
Vân Tiên kết mối duyên này từ đây
Đường về xuôi gió ngược mây
Hớn Minh bắt hội đi ngay với chàng
Trịnh Hâm, Bùi Kiệm bên làng
Sinh lòng ghen ghét tay ngang xô liền
Cùng đi trên một chiếc thuyền
Trịnh Hâm đối xử Vân Tiên thế này
Gã này độc ác quá tay
Vân Tiên bị nạn xô ngay xuống vời
Hắn còn giả tiếng kêu trời
Đem lòng thương xót hỡi ơi thế này
Bộ điệu hắn còn giải bày
Vân Tiên đứng mép trượt tay người à
Nghe tiếng kêu cứu hét la
Giao long rồng nước tay sa dìu vào
Nhờ rằng tài giỏi, đức cao
Trời xanh thương xót khác nào thiện duyên
Thương thay cho Lục Vân Tiên
Thương Tòng hang động Ông Tiều cứu ra
Nguyệt Nga cống giặc Ô Qua
Thuyền tới biên giới nàng là xuống sông
Bao năm trinh tuyết chờ mong
Chàng Tiên hội tụ nhưng không tin gì
Quan Âm Bồ Tát từ bi
Dìu nàng vào bến, mắc gì quyên sinh
Vân Tiên gặp lại Hớn Minh
Mừng mừng tủi tủi bình minh chốn này
Hai người trò chuyện cả ngày
Cùng nhau đèn vở lên ngay kinh thành
Khoa thi năm ấy ghi danh
Vân Tiên nhất hạng trọn dành Trạng Nguyên
Vua tin tưởng, ra chiếu hiền
Cử làm Thống tướng đi miền Ô Qua
Đuổi giặc, thống nhất nước nhà
Kiệu hồng đỏ thắm Nguyệt Nga cùng ngồi
Ý trời tường lắm ai ơi
Thiện, ác phân rõ ngời ngời đôi bên
Qua hai tác phẩm ở trên
Cái Đức quyết định làm nền đời ta
"Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài"
Cố gắng vẹn toàn cả hai
Chữ Đức làm gốc chữ Tài theo bên
Bằng cách tóm lượt thơ trên
Nhân quả báo ứng không quên điều này
Hai truyện trên bao đời nay
Hai cụ nhắc khéo truyền tai đời đời.
Viết tại TP.HCM 

No comments:

Post a Comment