PHỐ CŨ
Thơ Ngô Quang Tuấn
Em về phố cũ chiều thu ấy
Chợt nghe xào xạc tiếng lá rơi
Hàng xóm bảo anh đi biên giới
Lên với hoa lau với núi, đồi
Chợt nghe xào xạc tiếng lá rơi
Hàng xóm bảo anh đi biên giới
Lên với hoa lau với núi, đồi
Phố cũ em về vắng người quen
Trời còn chưa tối đã sáng đèn
Người đi , kẻ lại đông như hội
Lạc lõng mình em giữa chốn quen
Trời còn chưa tối đã sáng đèn
Người đi , kẻ lại đông như hội
Lạc lõng mình em giữa chốn quen
Nhà anh cửa khóa,vắng ánh đèn
Lá vàng phủ kín lối đi quen
Tự dưng thấy thèm nghe anh nói
Một tiếng thôi mà, một tiếng 'Em''
Lá vàng phủ kín lối đi quen
Tự dưng thấy thèm nghe anh nói
Một tiếng thôi mà, một tiếng 'Em''
Ngô Quang Tuấn
No comments:
Post a Comment