Nhà thơ Đoàn Thịnh sinh ngày 19-5-1948, Quê quán xã Tự lập huyện Mê Linh thành phố Hà Nội. Ông tham gia quân nhân từ năm 1967 đến năm 1976. Sau đó làm việc trong bộ Công an từ năm 1977 đến năm 1998, nay đã nghỉ hưu. Hiện nay ông đang cư trú tại Khu nhà ở Công ty Sông Công, Hà Trì, Hà Cầu, Hà Đông Hà Nội. Ông đã xuất bản hai tập thơ: Mẹ ngồi đưa chiếc võng không, nhà xuất bản Hội nhà văn năm 2014, Tiếng nạng gỗ nhà xuất bản Hội nhà văn năm 2015.
Xem thêm:
Những bài thơ hay của nhà thơ Đoàn Thịnh trang VHNT
19 bài thơ hay của nhà thơ Đoàn Thịnh
XÔN XAO
GIẾNG CỔ
NHÉ MÃI CÁCH XA
BƯỚC NGƯỜI TRỞ LẠI
MÙA MÌNH
SE SẮT HỒN QUÊ
Muốn về lại với dòng sông
Muốn xào xạc gió mé đồng ngô non
Chân trâu dẫm lõm đường mòn
Mùi cỏ mật mặt mặt giếng tròn chiều thơm
Tay mềm đũa cả mẹ đơm
Lá dong dẻo dính cơm thơm bốn mùa.
Nào đâu là chút dư thừa
Mang cái thiếu vá cho vừa cái vơi...
Mà sao nhớ thế người ơi
Càng thương thương đến bao đời vẫn thương
Ngoái trông sau bấy dặm trường
Cả ngàn xưa để rộng đường hôm nay
Rưng rưng hương thắp trên tay
Bao nhiêu cũ đã đâu đây tụ về
Ngước trông lồng lộng bốn bề
Bọc trong se sắt dãi dề hồn quê.
18-10-2018 ĐT
VÒM LÁ , ĐÀI XANH
Đánh tráo em vào tôi
Tôi vào em mà không bao giờ có thể
Đấng thiêng liêng làm mẹ
Chỉ tiếng gọi ấy thôi mà sao những ngượng ngùng
Thiên chức làm vợ ngỡ hạnh phúc đến vô cùng
Nhưng đâu giản đơn là thế...
Mặt trời còn biết mình nhỏ bé
Trước Mẹ vũ trụ sinh ra
Và em lại nhân mãi ra
Bao la vũ trụ
Anh chịu thôi ta trở về như cũ
Anh nguyện mãi là đài xanh
Là vòm lá êm cho hoa em ngào ngạt trên cành
Hạnh phúc
19-10-2018 ĐT
TẠI VÀ XƯA
Triệu triệu năm cứ thế đất trời
Nay êm đềm mai kia giông tố
Tưởng lớn mãi bỗng thành vụn nhỏ
Mặn hôm nay khát phải mấy đời.
Tự thơm bởi mạch đất hương trời
Kiêu hãnh những sắc riêng không lẫn
Hoa kết thành thảm màu bất tận
Đến héo tàn chỉ thắm cho nhau.
Sau bình minh sáng láng khắp đâu
Nhập nhoạng đêm tìm tay kết lại
Biết chăng ai đắm trong mê mải
Mấy cũng là chốn tạm phù sinh.
Chỉ muôn năm là ở cõi tình
Như ở lòng tay nhưng thật khó
Đã thế trong nhau mà chỉ trọ
Chặt đến đâu cũng thể tuột hờ.
Tâm phải bình biết thật biết mơ.
Để nhọc nhằn giữa tại và xưa.
10-2018 ĐT
KHẮC GIAO MÙA
Thu cứ chình chình còn đó
Bịn rịn chẳng thể nỡ rời
Mà mùa đông thì đã chạm
Trước khoảng hai mùa yêu ơi
Bao nét mềm thu chưa cũ
Thềm riêng mặt mịn nắng vàng
Thơm vô chừng mà chưa đủ
Cũng nhường mùa mới đông sang.
Áo mỏng cất vào miền đợi
Nồng nàn áp sát nhau hơn
Đông để phả cùng nhau ấm
Mà tan tiêu những giận hờn.
Sương sẽ thật mau, thật lạnh
Đông ru đất ngủ êm lành
Ấp iu mầm non nụ chúm
Để rộ mùa xanh thêm xanh.
Một khắc hai mùa chuyển dạ
Sinh tròn trịa những long lanh
Dịu dàng cùng nâng chăm chút
Thật hiền tay em tay anh.
3-12-2018 ĐT
No comments:
Post a Comment