EM NGỒI ĐÓ....
Hoàng Vũ
Em ngồi đó bao năm thành tượng đá
Hay lặng thầm đón gió trở mùa qua
Ngày tháng co ro lặng lẽ bóng trăng già
Từng bậc bước để đời đi xuống thấp
Hay lặng thầm đón gió trở mùa qua
Ngày tháng co ro lặng lẽ bóng trăng già
Từng bậc bước để đời đi xuống thấp
Em ngồi đó sao thấy buồn chi lạ
Dáng mong manh đêm vắng lạnh bên thềm
Đôi tay gầy vun vén mảnh trời êm
Từng sợi nhớ trợt buồn trên đá phẳng
Dáng mong manh đêm vắng lạnh bên thềm
Đôi tay gầy vun vén mảnh trời êm
Từng sợi nhớ trợt buồn trên đá phẳng
Em ngồi đó xôn xao miền tĩnh lặng
Cõi xa xăm níu lại vẫn xa dần
Nghe gọi thầm cơn sóng giữa triều dâng
Rồi tan vỡ để đau lòng bọt nước....
Cõi xa xăm níu lại vẫn xa dần
Nghe gọi thầm cơn sóng giữa triều dâng
Rồi tan vỡ để đau lòng bọt nước....
Em ngồi đó nghe tình đi nhẹ bước
Thuở yêu thương lặng lẽ khuất xa dần
Em ngồi đó níu thời gian rửa mục
Chợt thở dài theo dấu vết chân chim....
Thuở yêu thương lặng lẽ khuất xa dần
Em ngồi đó níu thời gian rửa mục
Chợt thở dài theo dấu vết chân chim....
No comments:
Post a Comment