Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tầu cuối năm cùng em về đón TẾT,
Nào đâu nghĩ ta trở nên thân thiết,
Để rồi yêu nhau da diết thuỷ chung!
Chiều tháng chạp bâng khuâng anh đứng đợi,
Tiếng còi tàu vào ga như nhắn gọi,
Cho tim anh bao vời vợi nhớ mong!
Mà hình bóng thân thương nào có thấy,
Lòng tự hỏi đang có chuyện gì vậy,
Mà tim anh hoang hoải thế em yêu!
Dưới sân ga anh cô liêu lẻ bóng,
Buồn kéo đến khi hoàng hôn tắt nắng,
Để anh về trong im lặng của đêm!
...
Rồi điện thoại reo nghe thấy tiếng em,
“Tàu trật bánh em muộn thêm ba tiếng”!
Bao ưu tư bao lo toan vừa đến
Bỗng vụt tan và biến hết cả rồi!
Cứ khao khát cứ đợi chờ mỗi tối,
Cứ khắc khoải cứ ngóng trông mong mỏi,
Cứ muốn nghe em nói tiếng ANH YÊU!
Anh sẽ đợi đâu có nhiều em nhỉ,
Bởi em ơi trong tận cùng suy nghĩ,
Hai chúng mình đã mãi thuộc về nhau!
No comments:
Post a Comment