CHÙM THƠ LỤC BÁT - CẢNH HƯNG
Xem thêm những bài thơ hay của nhà thơ Cảnh Hưng
Sài gòn ngày mưa - Cảnh Hưng
Bát cháo hành thời Hậu Nam Cao - Cảnh Hưng
Các sáng tác của Cảnh Hưng trên trang VHNT
TÀ HUY...
Ta về
nắng đã dần tàn
Tà dương chợt lịm ngút
ngàn xa xăm
Ta tìm
trong cõi trăm năm
Tình xưa rẽ lối, tri
âm chia đường
Thôi đành
gom hết nhớ thương
Gửi mây cho gió, thả
trường giang trôi
Chỉ còn 
ta với ta thôi
Nhìn tà huy điểm vọng
lời tự tri...
Ta về
người đã vội đi
Câu thơ còn dở dang
thì ai ơi
Nghiêng nghiêng
bóng xế không lời
Trăng lu ẩn hiện bên
trời thẳm xa
Ta về
người đã vội qua
Thương câu lục bát vỡ
oà rưng rưng.
NCH 2018.
CÀ PHÊ NGHIÊNG
Thơ & ảnh Cảnh
Hưng.
Từng làn 
Mưa mỏng
Nghiêng nghiêng, 
Giọt cà phê 
Đắng
đâm xiên cõi lòng.
Gió nghiêng
Về phía mùa
Đông, 
Ta nghiêng 
Vào những nơi không có
gì.
Nghiêng lòng
Xuống tận đáy ly,
Cầm thìa 
Vớt bọt sầu bi ra
ngoài.
Dẫu cho
Nghiêng cả đất trời,
Ta luôn
Vững bước
Giữa đời bão giông!
NCH 13/1/2019.
TÌM VỀ LỜI RU...!
Thơ Cảnh Hưng.
Nghiện câu lục bát
gieo vần
Bóng chiều loang lổ
ngoài sân đợi người
Nửa đời phiêu dạt muôn
nơi
Lời ru cánh võng à ơi
gọi về
Con đò neo bến sông
quê 
Mái chèo lạc nhịp câu
thề bỏ quên
Vu vơ nỗi nhớ không
tên
Hằn theo ký ức bao đêm
vọng thầm
Trải lòng lục lại dư
âm
Tuổi thơ dữ dội thăng
trầm năm nào
Cay cay khoé mắt lệ
trào
Thương thời vất vả
biết bao ân tình 
Gốc đa bến nước sân
đình
Bao người con đã
trưởng thành bay xa
Dẫu đi khắp nẻo sơn hà
Theo câu lục bát đưa
ta tìm về..
NCH.
CHỊ TÔI.
Thơ Cảnh Hưng.
Tà huy 
chới với 
rừng thưa
Thu phong 
cũng độ 
chuyển mùa xác xao
Giai nhân
trách phận má đào
Chị ơi 
gánh cả 
gieo neo phận người
Những đêm trăng
lạnh 
sương rơi
Chị buồn
như đá 
mà Tôi 
lạnh lòng
Mắt nhìn 
thăm thẳm phố đông
Tìm trong dâu bể
 mà không thấy
mình
Thu vàng 
xót nụ xuân xanh
Nét duyên chị
giữ 
nguyên vành nón
quê 
Gió ru vi vút nẻo về
Mà sao ru nổi xuân thì
chị tôi!
NCH 10/5/2017!
EM VÀ NỖI NHỚ...
Thơ Cảnh Hưng
Ãnh st.
Em về chở nắng chiều
nay
Chở theo cơn gió heo
may một thời
Chở theo mái tóc rối
bời
Và chở theo cả một
trời thu xưa…
Em về chở nắng đi
chưa?
Sao nghe có tiếng như
mưa trong lòng
Ngoài kia trời sắp mưa
giông
Em về cho kịp theo
chồng ngày mai…
Em về chia nắng làm
hai
Tơ vương em giữ, tơ vò
anh mang 
Nợ trần một kiếp đa
mang
Chùng chình một chút
ngỡ ngàng duyên bay
Em về chở cánh hoa lay
Hoàng hôn anh quyện
mây bay cuối trời
Em về tháng chạp mưa
rơi
Yêu thương đâu cứ xa
vời vợi xa…
NCH 12/1/2019..
ĐÊM...
Thơ Cảnh Hưng.
Đêm sâu
trong giấc ngủ vùi
Không gian im ắng
ru tôi yên bình
Mùa đi 
khe khẽ bước chân
Tôi dìu tôi khỏi
những phiền muộn
đêm
Thỏang
nghe tiếng lá
bên thềm
Ôi...
bình minh
đến
 bên hiên
bao giờ?!
NCH.
CHỐN BÌNH YÊN!
Thuyền tình dạo chốn
bình yên
Pha lê nắng sớm ấm nền
sương mai
Lăn tăn lụa nước trải
dài
Hiu hiu gió nhẹ tóc ai
vướng dù
Phong tình, trần cảnh
lãng du
Nửa Tiên, nửa Phật,
nửa tu, nửa đời
Chập chờn non nước đầy
vơi
Bình yên lãng đãng đất
trời gió mây!
NCH.
BÌNH YÊN
Anh về hoa nở bình yên
Chim ca ríu rít giữa
miền ước mơ
Trời xanh mây trắng
lững lờ
Tình yêu nồng ấm vần
thơ dịu dàng
Anh về  rãi vạt nắng
vàng
Xua tan sương giá rộn
ràng bướm ong
Anh về gió hát bên
song
Mơn man trăng uốn cong
cong lưỡi liềm
Anh về  níu lại
hồn nhiên
Vu vơ nhặt lại thần
tiên tuổi hồng
NCH .
XIN HÃY MƯA LÂU
Thơ Cảnh Hưng.
Ô hay
nghìn sợi "tơ
trời"
Không dưng
rụng ướt
 nụ cười của em
Gió lùa
đêm 
ngả nghiêng 
đêm
Dòng sông...phố
đắm đuối 
chìm trong mưa
Lại bối rối
cuối hiên chờ
Run run
ngắm đất trời đùa cợt
nhau
Thật thà 
xin
hãy mưa lâu
Để em được nép mãi
vào....
Bên anh .
NCH
CUỐI 
 CHIỀU...
Thơ Cảnh Hưng.
Thuyền ai 
qua bến tịch liêu
Bỏ câu thơ 
rớt 
bên chiều
 sông tương
Mái chèo 
quẩy động 
bờ thương
Để niềm yêu
xuôi 
dòng Trường Giang trôi
Người về 
đứng lặng bên đời
Chợt ngơ ngẩn 
tiếc 
cuối trời xa xăm
Lộ trình 
dài ngắn bao năm
Mà tóc lau đã... 
thì thầm tiễn nhau.
NCH.
TRĂM NĂM ĐIỆU TÌNH
Thế là
nâng chén...
giao bôi
Thế là
dành trọn cả đời
cho nhau
Tự bây giờ 
đến xưa sau
Đôi mắt gửi
nụ cười trao
 mặn nồng
Hai trái tim 
lạ 
người dưng
Cùng nhịp phách
réo rắt 
chung
điệu tình
Thế là có một
gia đình
Thêm…
từng “ngọn nến” 
lung linh chan hòa
Thế là..
Cạn chén 
giao bôi!
Hẹn đi hết cõi ta bà
 trăm năm!
NCH.
MỘT ĐÊM BUỒN  KHÓ
NGỦ
Thơ Cảnh Hưng.
Cởi lòng 
tâm sự cùng khuya
Dựa lưng 
nhìn bóng 
trăng thề chơi vơi
Lẫn trong 
tiếng giọt sương rơi
Nghe từng viên
sỏi 
trút hơi thở buồn
Vai gầy
thấm giọt sương buông
Vòng tay ôm nhớ, 
mi tuôn lệ sầu
Hồn va chạm, 
nỗi niềm đau
Để cô đơn 
động nát nhàu 
con tim
Thạch sùng tặc lưỡi
 khóc đêm
Giống như ta gọi tên
em 
ngậm ngùi
( Ước thời gian ngược
trở lui
Cho ta có lại đêm vui
ngày nào)
Ngân hà 
vắng 
những vì sao
Hoang vu 
một ngọn gió 
ào 
thoáng qua
Côn trùng 
tấu bản đồng ca
Vọng âm cô tịch
 lòng ta nhớ
người
NCH .
RU...
Thơ Cảnh Hưng.
Ru nắng
rồi lại ru mưa
Ta gom 
hết cả bốn mùa
ru Em
Khúc tương tư 
vẫn cũ mèm
Ngày soi mộng mị
đêm tìm chiêm bao
Bao giờ?
mải miết về sau
Mặc da nhăn
 tóc bạc màu
vẫn....ru
Run run
 tiếng nhỏ ngọt
lừ
Xưa ru...gần gụi
bây chừ
ru... xa
Ru tình
như thể ru ta
Ru Em
mà lại hoá ra
ru...tình
Thầm ru 
từng giọt lặng thinh
Về đi thôi
Để Ta -Mình
ru nhau.!
NCH .
TỰ TÌNH ĐÊM
Thơ Cảnh Hưng.
Ước
Chỉ một nụ hôn em
Đủ ấm áp
Giữa mong manh bóng
chiều
Ước 
Từ em một lời yêu
Đủ tin
Đủ nhớ
Liêu xiêu cũng đành…
Ước 
Em như “của để dành”
Đủ giam giữ
Đủ ngọt lành
Đủ… riêng
Ước 
Còn một chút hồn nhiên
Đủ say
Đủ quấn quýt
Nguyên vẹn tình
Ước
Buồn vui chẳng một
mình
Có người san sẻ
Bóng hình chung đôi
Ước
Anh chỉ có em thôi
Đủ xao xuyến
Đủ bồi hồi
Đủ… yêu
Ước
Bên nhau những sớm
chiều
Xua băng giá
Xóa quạnh hiu
Nồng nàn
Ước
Dù Địa ngục, Thiên
đàng
Tay trong tay
Đủ mơ màng…
Kiếp sau!
NCH.
TRUYỀN THUYẾT MỘT LOÀI
HOA 
Thơ Cảnh Hưng.
Ngày xưa, xưa thật là
xưa
Có cô gái trẻ tuổi vừa
đôi mươi
Dung nhan nguyệt thẹn,
hoa cười
Khiến cho trai tráng
nhiều nơi tìm về.
Một hôm trên quãng
đường đê
Nghiêng vành nón trắng
lối về thôn xa
Một mình chân bước đi
qua
Nàng đâu biết trước
người ta đợi mình.
Trai làng ghẹo gái
làng xinh
Giữa đường, giữa ngõ thật
tình chẳng hay
Vân vê vạt áo trên tay
Thẹn thùng mắc cỡ má
hây hây hồng.
Trượt chân nàng ngả
xuống sông
Đang mùa nước lũ mênh
mông sóng gào
Chàng trai chẳng biết
làm sao
Vội vàng chạy đến cùng
lao theo nàng.
Giũa dòng sông nước
mênh mang 
Chàng bơi đến đỡ tay
quàng qua hông
Nàng rằng nhất định là
không
Không bao giờ để đàn
ông chạm vào.
Giữ mình trinh tiết
thanh cao
Dẫu hồn lìa xác thân
nào trách chi
Buông theo dòng nước
trôi đi
Ba ngày tìm kiếm được
thi thể nàng.
Dạt vào một bãi đất hoang
Dân làng mai táng đàng
hoàng mộ bia
Họ cùng nhau đến sẻ
chia
Khói hương nắng sớm
mưa khuya lạnh lùng.
Lâu ngày cỏ mọc xanh
um
Có loài cây nhỏ giống
chùm lá me
Tốt tươi dưới nắng
trưa hè
Hoa màu hồng nhạt má
che ngày nào.
Mỗi khi ai chạm tay
vào
Lá liền "mắc
cỡ" lao xao khép mình.
Phải chăng hồn gái
đoan trinh
Hiện thân thành giống
hoa Trinh Nữ này?
NCH




No comments:
Post a Comment