Nét Xuân trong thơ Hoàng Chẩm - Tạp chí văn học Hoa Sen

Breaking

Tạp chí văn học Hoa Sen

Tạp chí văn học Hoa sen


Tin tài trợ

Mật ong Nghệ Curcumin 470g - VIETNAMHONEY

Sale off 16%


 

Dầu gội Hà Thủ Ô - Hỗ trợ giảm rụng tóc hiệu quả





Monday, January 7, 2019

Nét Xuân trong thơ Hoàng Chẩm

Nét Xuân trong thơ Hoàng Chẩm

Mùa xuân là mùa khai hoa, mùa của muôn hoa khoe sắc rực rỡ, kể cả cỏ cây vạn vật của đất trời cũng đổi thay, đâm chồi với sức sống mãnh liệt nhất. Phải chăng vì thế, cứ mỗi độ xuân về lòng người luôn đầy háo hức và rộn ràng? Xuân về, lòng người dường như luôn tràn đầy niềm tin viên mãn. Mùa xuân, lại chợt nghĩ về tình yêu và tuổi trẻ
Xem thêm những bài thơ hay của nhà thơ Hoàng Chẩm
Thơ Hoàng Chẩm trên Trang Văn học Nghệ thuật
CHO EM MÙA XUÂN NÀY
Hoàng Chẩm
Cho em mùa xuân này
Nơi xa...xa tít tận chân mây
Hoa đang nụ chớm mùa yêu thương
Vỡ giọng cười em buông lời dấu ái
Giữa nghìn trùng nghe thấu tâm can
Cho em mùa xuân này
Về bên người để thâm tình quấn quýt
Tóc gió một thời
Em se thắt lòng đau
Biết nguồn cội yêu thương nồng nàn trái ngọt
Người dưng bỗng nhớ cuối trời
Xao lòng chân bước nghe đời quạnh hiu.
Chong đèn thức với chắt chiu
Em cùng đêm - hẹn nâng niu nỗi buồn
Cho em mùa xuân này
Thương thầm một ngày chải chuốt
Đời nghe như còn đó phôi pha
Lãng đãng tình em vây quanh lời bội ước
Mùa gọi người về
Nâng cánh xa xăm nghiêng hết chia xa
Dẫu mai mùa xuân không về?
Một dấu chân xa từ độ ấy
Ngậm ngùi em theo bóng thời gian
Trần trụi phơi lòng khi yêu thương rẽ lối
Lạc mất mùa xuân
Cõi nhớ bóng mù sương.

Người đời vẫn thường ví tuổi trẻ con người chính là mùa xuân, nói đến tuổi xuân chính là nói đến tuổi trẻ. Nhưng xuân của vũ trụ vẫn cứ luân hồi, xuân của đời người một đi không trở lại.  Cho nên mới nói, nhân gian rộng vô cùng, chỉ có đời người là hữu hạn mà thôi.
QUÀ TẶNG MÙA XUÂN
Hoàng Chẩm

Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ
Hong ấm trời quê ngọt mùa sang
Tầm xuân chín dâng đời dấu ái
Chia hết nồng say lòng riêng mang
Gửi em câu hát mùa xuân cũ
Bay bổng xuân thì buổi ban sơ
Sớm muộn sân trường thơm áo lụa
Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.
Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ
Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương
Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ
Thương hoài cố nhân miền khói sương
Gửi em bến nước mùa xuân thắm
Buông cánh tàn phai bên dòng sông
Khăn áo giữa chiều như cơn mộng
Em một nửa chừng- nhớ mênh mông.

 Tuổi trẻ của một người chính là quãng đời thanh xuân đẹp nhất. Là quãng đời mà mỗi ai đã đi qua đều muốn một lần được quay trở lại. Bởi đó là quãng đời ta sống với những ước mơ, đam mê và hoài bão. Là quãng đời cho phép ta cháy hết mình, sống và cống hiến cao độ đến từng phút giây. Và tuổi trẻ của tôi có em...
NGÀY EM ĐẾN
Ngày em đến mùa đông đi thật vội
Khoảng trời xưa bước xuân cũng về mau
Chút vàng hanh nắng cuối ngày trong mắt
Thơm mát lời chào như tiếng đời nhau
Thương mặt mày chút tàn phai trên tóc
Còn đó trong nhau một cuộc bể dâu
Buổi qua sông như vô tình năm tháng
Chút nhớ quên người chìm trong lắng sâu
Mấy mươi năm-lòng ta như giữ lại
Em mang tình đau khi mỗi bước đi về
Thương suốt một đường xa không biết mỏi
Không chỉ là thoáng xưa một cơn mê
Buổi em về mùa hoa như nở sớm
Phố xưa quen còn đó một dòng sông
Niệm tình nhau hương ái ân gửi gắm
Nồng nàn xuân giữa hoàng hôn mênh mông
Ngày em đến một mùa xuân trong mắt
Theo lòng nhau tìm giữa ngọn ngành đau
Một vòng tay nối thương vai áo mỏng
Tóc gió ngậm ngùi chia hết ngàn sau.

Mùa xuân về, cũng là mùa để chắp cánh những ước mơ, khát vọng và lí tưởng sống. Tuổi trẻ nhất định phải có ước mơ, ước mơ đó phải hướng đến mục đích nhân sinh và giúp người trẻ đạt đến bình yên trong tâm hồn

TỰ KHÚC XUÂN
Tháng giêng ngọt mềm
Lộc biếc chồi non hồng môi mắt
Một bước đi về
Xanh trong trong lòng quê
Ngỡ ngàng lối cũ quê mẹ vùi sâu trong gió bấc
Lành lạnh góc trời mấy khúc nhớ ngày qua.
Em mãi mê dòng đời giữa mùa xuân chín
Đậu trên vai dấu tích mùa xưa
Trong ngần giọng hát
Chưa biết gì sao ta vội nói lời yêu???
Lật nghiêng gót nhỏ ngày thơ
Bây chừ bỏ lại cơn mơ tuổi hồng
Như đời giấu mãi thương mong
Ta ôm khoảng cách dài trông góc trời
Mộng mị xuân
Đâu phải chỉ là gần nhau trong gang tấc
Cánh hoa màu thời gian cũng níu lại lòng thương
Đứng bên bờ ngó qua bên tê trĩu nặng đời tóc gió
Dẫu biết bể dâu chia mãi lối về
Ngày mới lớn chưa kịp trao tay đời mang lối rẽ
Biền biệt cho người cho một khúc tình xuân
Thấm thoát mấy mươi năm
Nửa chừng mới hay
Mùa xuân còn đó...............
Vườn xưa em đợi em chờ
Mở lòng em thả câu thơ ngậm ngùi.

Vì mùa xuân thì bất biến, nhưng con người lại chỉ có một tuổi trẻ để sống.  Đừng để tuổi xuân trôi hoài, trôi phí để đến khi chợt ngoảnh lại thì chỉ còn một nỗi niềm nuối tiếc khôn nguôi.

No comments:

Post a Comment