Tháng ba ...
Thơ Cảnh Hưng
Anh chẳng về mình em với tháng ba
Nhặt bông bưởi bước qua mùa thương cũ
Nhành sưa trắng cũng vừa may trổ nụ
Gói nồng nàn trong con chữ gửi nhau
Thời gian trôi từng nhịp vẫn quay đều
Chỉ nỗi nhớ như trêu người ngóng đợi
Len vào dạ vượt qua bàn tay với
Để cõi hồn vời vợi những thương mong
Nắng vàng hanh chẳng hong nổi cõi lòng
Màu xoan tím lại đong từng sợi nhớ
Cứ khắc khoải nhắc thầm người đi ở
Tội con tim cắc cớ một câu buồn
Hương bưởi nồng vương nhẹ khoé môi hôn
Đem khờ dại lặng chôn vào lòng phố
Ngày rét muộn xạc xào cây lá đổ
Đắm mình say trút bỏ những giận hờn
Anh không về em càng thấy buồn hơn
Bông gạo đỏ cũng mơn man hờn lẫy
Lại muốn trách mà trách chi cũng vậy
Đành an lòng vẫn còn đấy yêu thương..
Hoàng Như Phượng
Xuân ngập ngừng ríu rít gọi tháng ba
Ươm màu nắng lên nhành hoa gạo đỏ
Chùm bưởi trắng rắc hương bay đầy ngõ
Gói nồng nàn nhờ gió gửi sang ai
Thời gian đưa kéo sợi nhớ thêm dài
Khoảng cách đó cũng vài mùa gạo nở
Hoa vẫn rực cả góc trời thương nhớ
Vắng nhau rồi màu đỏ vỡ con tim
Biết không anh? hẹn ước vẫn đi tìm
Tháng ba này mình sẽ gần nhau nhé
Và tình anh vẫn nồng nàn như thuở
Rộn rã lòng mỗi khi tháng ba sang
Tháng ba sang ngày xuân chớm qua thì
Hoa tím nở khúc tương tri tóc hát
Mình em bước bâng khuâng chiều nắng nhạt
Tìm bóng hình khao khát góc trời mơ
Có phải chăng tình xuân cứ hững hờ
Để cái rét như vờ nàng Bân ghé
Nên sợi nhớ cũng dường như lặng lẽ
Chờ nồng nàn bên cửa hé môi hôn…
HNP
No comments:
Post a Comment