Thơ Ha Nguyen
Hoà Bình chiều 21/3
Không còn yên ả
Cả thành phố náo loạn
Khi hay tin các con đi mãi chẳng trở về
Những người mẹ lòng tái tê
Bạn bè thây cô lê từng bước chân nặng trĩu
Dòng sông bỗng trở nên khó hiểu
Khi nhấn chìm tám đứa con yêu.
Mẹ liêu xiêu tìm con trong chiều chạng vạng
Cha bàng hoàng chạy tới
Ông bà chắp tay kêu trời
Các con chẳng thể bơi
Dòng nước lạnh lùng cuốn trôi
Những đứa trẻ nửa đôi mươi trong gang tấc
Cả thành phố Hoà Bình bật khóc
Các con ơi!
Khu phố nhỏ vốn bình yên lặng lẽ bao đời
Phủ màu hoa trắng
Những chiếc khăn quàng đỏ bay trong yên lặng
Tan vào trong nắng
Sụt sùi.
Các con đi rồi...
Các thành viên trong đội bóng hay cười
Mỗi chiều tan trường gọi nhau í ới
" Đá bóng thôi"
Chiều nay sao chẳng trả lời?
Các con ơi!!!
Xa rời cõi tạm
Khi lòng chưa biết đến tham sân
Từ biệt hồng trần, trở về miền cực lạc
Đất mẹ ôm con vào lòng
Hát
" Ngủ yên"
No comments:
Post a Comment