
Rót mưa xuân trải lâm thâm ngoài thềm
Nhưng riêng tôi nhớ tháng Giêng muôn phần
Bao nhiêu hoài niệm bấy lần ngóng trông
Gửi vào dảnh mạ nỗi lòng rét quê
Yêu nhau dẫu một quãng đê nên gần
Đời cha bạc áo hành quân diệt thù
Cho hoa đơm trái, cho đu gió lùa
Ông đi lễ hội vào mùa thả chim
Uống câu quan họ anh tìm ra em
Mải vui anh chẳng thể quên lời thề.
Cho lòng thanh thản bớt vương bụi trần
Rét ơi, sao cứ tần ngần chưa qua?
Nẩy trồi lách chách lòng già xốn xang
Tiễn Xuân cánh én muộn màng trao nghiêng
Nối mùa lễ hội nón nghiêng sân đình
Buông câu quan họ trao tình cho nhau
Bà Ngồi ôm cháu ru câu vào hè
Với người lính dẫu bộn bề vẫn vui.
Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng”
Lúa nghe tiếng sấm tưng bừng mà lên
Hương thầm vương mái tóc em buông thế
Thả về sắc nắng hương quê thắm nồng
Mẹ đi làm cỏ lưng còng thơi gian
Liêu xiêu bóng mẹ gian nan tảo tần
Giao mùa đầu hạ tần ngần chia tay
Mùa ong lấy mật ngọt say dòng đời
Tình cây và đất trọn đời cho nhau
Cha bạc áo lính chung nhau cuộc đời
Cơn mưa đầu hạ ngọt lành cỏ cây
Chờ tin thắng trận bố mày tiền phương
Đón ngày giải phóng bốn phương rợp cờ
Lúa xuân nghe sấm phất cờ mà lên
Góp vào năm sáu ngày đêm lẫy lừng
Nắng nôi trải nhẹ mẹ mừng vải sai
Được mang tên Bác thành bài hùng ca
Ngày ba mươi ấy mãi là vinh quang
Còn đây lòng mẹ mênh mang giữa đời.
Đồng quê thấp thoáng cánh cò trắng phau
Hoa sim đồi vắng buông câu đợi chờ
Níu chân sơn nữ ngu ngơ lối về
Nghiêng nghiêng bóng nhãn ong về tìm hoa
“Chưa nằm đá sáng” (*) mẹ già nhớ con
Ve sầu rả rích bồn chồn nỗi xa
Ngày hội lao động nở hoa trăm miền
Ba Đình toả sáng đài sen Bác Hồ
Tay cầm lá phiếu ấm no cuộc đời
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong kín đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận…”
Nguyên Sa
Con đường hạ trắng ai đi vội vàng
Mẹ gom nốt hạt lúa vàng đồng xa
Ngày Người Cao tuổi cả nhà tặng hoa
Cơn mưa bất chợt ướt nhoà tóc em
Sấu già trĩu quả xanh thêm phố chiều
Tiếng tu hú gọi ngọt chiều quê hương
Lời thề bám lấy vấn vương tóc thề
Qủa cà, rau muống, cá trê, cua đồng…
Nơi biên cương nhớ thắp hồng nẻo xa
Mái tóc xanh bản tình ca một thời
Dứt day đền đáp cả đời chưa xong.
Ngâu vào rồi lại Ngâu ra mấy lần
Vu lan chữ hiếu tri ân vuông tròn
Gọi mùa thu đến bồn chồn hè qua
Ngắm trăng mới biết Ngân Hà mênh mang
Qua cầu Ô Thước chàng- nàng gặp nhau
Ngày liệt sĩ chạm nỗi đau lòng già
Mùa thu cách mạng nhà nhà cờ bay
Bước chân người lính đong đầy mưa ngâu .
Bữa cơm giáp hạt quặn lòng đàn con
Làng trên xóm dưới diệt đồn phá kho
“Đả đảo Nhật - Pháp” – Cụ Hồ muôn năm
Thoắt nhìn hơn sáu mươi năm xa rồi
Nước nhà độc lập đến rồi tưởng mơ
Ba Đình rực rỡ sắc cờ vàng sao
Mủa thu cách mạng ghi vào sử sanh
Bác Hồ vun đắp kết thành Việt Nam.
Trung Thu phá cỗ ngọt lành tuổi thơ
Nhớ mùa thu ấy đỏ cờ vàng sao
Hương thơm gạo mới ngọt ngào thu sang
Gói hoa của mẹ thơm sang cửa chùa
Việt Nam độc lập nở hoa rạng ngời
Bác về tiên cảnh đời đời khắc ghi
Trái tim của mẹ, chín vì nước non.
Thắp hương khấn tổ mùa này ấm no
Ngàn năm để có Thủ đô bây giờ
Ngày vui đẫm lệ giấc mơ ngọt ngào
Mẹ đi mua lụa may sao, thêu cờ
Lụa Hàng Đào mẹ may cờ vàng sao
Đón quân giải phóng tiến vào Thủ đô
Trùng trùng quân của Cụ Hồ về đây
Thăng Long- Hà Nội tháng ngày khắc ghi.
Cuối thu bảng lảng nắng chiều hanh khô
Khúc ru trắng muốt cánh cò tuổi thơ
Vườn đào truốt lá thập thò nụ ra
Hoa đơm trắng muốt tay cha vun trồng
Hanh hao gió bấc cạn dòng phù sa
Con như chim đã bay xa nẻo đường
Thấy mình bạc tóc thêm thương mẹ già
Tháng Mười Hai đến lòng ta giao mùa
Mẹ ngồi gom mảnh trăng lùa cuối năm
Cho vườn cây trái xoay vần sinh sôi
Đi bên mẹ có bóng tôi đi cùng.
Một năm lận đận long đong việc đời
Lập loè đom đóm sáng trời cuối năm
Lá bàng rơi phố đêm nằm nhớ con
Cây tương tự đón nụ hôn theo về
Đêm Giáng sinh đến máu về con tìm
Quất sum suê quả, đào tìm người chơi
Một năm quần quật đất phơi đồng tiền
Mẹ vui thêm tuổi, cha hiền nguôi ngoai
Sắc không, không sắc đến hoài rồi đi.
No comments:
Post a Comment