Chùm thơ chào mừng ngày 27-2 - Nhiều tác giả

TRỰC ĐÊM
Chắc chắn là chưa tính đến trực đêm
Áo trắng em mang dáng vẻ dịu mềm
Màu tinh khiết nào ai lường vất vả
Chỉ ra rằng không đơn giản thế đâu
Một khi mà dấu cộng đỏ em đeo
Là trách nhiệm lương tâm Người Thầy thuốc
Thanh danh cao toàn xã hội trông chờ
Chẳng đơn thuần nói là đạt ước mơ
Rằng "Thầy thuốc như Mẹ hiền" thân thiết
Bao âu phiền kèm vất vả liền theo
Đến miền xa bố mẹ ốm nhà nghèo...
Hay con gái vừa ra trường rất trẻ...
Con người ta đêm ngơi nghỉ rất cần
Lại thêm lần thông cảm của người thân
Em đi trực anh ở nhà trông bé
Khó khăn nào rồi cũng sẽ ấm êm
Khó khăn đầy với 2 chữ Trực đêm
Gác lại hết những lý do nhiều ít
Không khác gì bên Quân đội Công an
Bởi cũng cùng một đối tượng liên quan
Vì cuộc sống của bà con cô bác
Là niềm vui của hết thảy mọi người
Nhìn bệnh nhân mau bình phục yêu đời
Lòng thanh thản em đi vào ca Trực.
Nguyễn Ruyến.
Em thật ngọt ngào sâu lắng thanh cao
Nghề của em chân quí đáng tự hào
Nơi gửi trọn những ước ao sự sống
Nhưng tấm lòng vẫn rộng mở yêu thương
Chẳng nghĩ suy với lương bổng tầm thường
Chỉ chất chứa những tình thương cao cả
Nào đắn đo tất cả vì bệnh nhân
Coi người bệnh đâu có khác người thân
Lòng bác ái em ân cần chu đáo
Thật ngọt ngào trong ánh mắt bệnh nhân
Niềm tự hào ôi chân quí vô ngần
Ngày thầy thuốc xin ngàn lần muốn ngỏ
TG Đào mạnh Thạnh
Cứu chữa muôn bệnh gần dân đêm ngày
Lo âu trằn trọc ra tay bệnh tình
Đêm khuya chăn ấm giật mình chạy nhanh
Chết đi sống lại yên lành nhờ ai ?
Nhiệt tình tận tụy khoan thai nhẹ nhàng
Bàn tay ấm áp mênh mang tình người
Khác chi mẫu tử thắp mười niềm tin
Sợi dây sự sống giữ gìn tương lai
Đức tài toàn vẹn trái sai dâng đời
Cho ta tiếng hát chân trời niềm vui
Ấm êm hạnh phúc ngọt bùi tháng năm
Ung dung thanh thản muôn năm Thánh Thần
Hướng Ngày kỷ niệm trong ngần lời ca
Biết ơn sâu lặng mặn mà Lương y
. 26/2/2019
Hồ Viết Bình
Vừa tốt nghiệp ra trường
Vội tạm biệt quê hương
Lên đường ra biên giới
Ở một vùng núi cao
Có rất nhiều đồng bào
Thuộc dân tộc thiểu số
Người nhà đến kêu anh
"Vợ tôi đau sắp sanh
Nữ hộ sinh đi vắng"
Xuyên màn đêm băng rừng
Nhà dân ở lưng chừng
Quả đồi xa tít tắp
Tiếng người nói lao xao
Anh nhanh chân len vào
Giúp đỡ người sản phụ
Lần đầu tiên thực hành
Mồ hôi chảy thành dòng
Đây là ca đẻ khó
Tiếng khóc đã cất lên
Xoá tan cả màn đêm
Anh mừng rơi nước mắt
Mỗi lần có người sanh
Đồng bào thường kêu anh
Nam hộ sinh đến đỡ.
No comments:
Post a Comment