
Giờ đây đã...... in sâu vào sử sách
Lời ai nói nghe ầm vang minh bạch
Vượt đi lên mọi thử thách của đời
Như con sóng bên khoảng trời ập vỗ
Miền sơn cước...... giữa đôi bờ bắc bộ
Cảnh miên man biến giông tố chẳng còn
Đua mọc những quanh lối mòn rừng núi
Cây cứ lớn..... quản nắng mưa tàn rụi
Quả thảo thơm gom cúi nhặt mang về
Đồng cây cỏ....... hoa trải lề thôn xóm
Mầm vừa hé nụ vươn đua nhấp nhỏm
Giữa trời khuya chú đom đóm bay vờn
Mà đâu dễ........ làm bạc sờn tất cả
Nguồn chân lý tâm bền không chung chạ
Chịu hi sinh...... dù núi đá gập ghềnh
Miền trung đó nước bồng bềnh khắp ngả
Nhà lợp ngói nhấp nhô từng khóm dạ
Hóa gian lao.... đắp trả trống trọi cùng
Luôn niềm nở xóa lạnh lùng tan biến
Vinh quang sáng ngời đậm tô hiển hiện
Để niềm vui mang cống hiến cho đời
Ba tháng hạ nắng gió trời không gắt
Thu ghé đến...... để lòng ai gom nhặt
Mảnh tình duyên trải se sắt ấm nồng
Người dân bản duyên kết lồng từ đó
Vui hạnh phúc ca hát đêm trăng tỏ
Thắp lửa yêu gạt bỏ hết muộn phiền.
Hoa Nắng
No comments:
Post a Comment