Thơ: Đặng Hà Vinh
Tôi gặp lại em nơi cuối chén cay
Ánh mắt vẫn mơn man
Như khoảng vườn nửa chừng xuân
Ai bỗng đem gieo mấy hạt tình
Lại thấy đời như lâng lâng
Nụ cười em
Vỡ oà trên vai khúc khích
Thơm bừng như đoá quỳnh đêm
Chẳng nỡ rót thêm
Sợ lại gặp giấc mơ trưa
Rồi khi tỉnh
Thấy mình chưa tròn giấc
Giờ này ...
Em ở đâu...
No comments:
Post a Comment