Thơ: Trương Hải Thuý

Cuối giêng phai sắc cánh đào
Xoan mơn mởn lá đón chào tháng hai
Búi cao quấn gọn nhạt phai má hồng
Bốn mươi có lẻ vẫn không lên thuyền !
Mày ngài mắt liễu đẹp duyên bao người
Mà sao chị mất một đời để quên
Rèm thưa một bóng đêm đêm mắt buồn
Run bờ vai... Ước cái ôm ấm nồng
Chị ơi ! sao để lạnh lùng tuổi xuân?
No comments:
Post a Comment