
Tg : Xoa Thuý
Đơn côi bé nhỏ nép bên đường
E dè mắc cỡ không khoe sắc
Lấp ló ngại ngùng chẳng ngát hương
Quân tử dạo qua đâu có nhớ
Anh hùng bước tới cũng nào thương
Trời sinh vạn vật đều danh nghĩa
Riêng chỉ mình em phận dị thường .
Tg : Xoa Thuý
Dãi nắng, nằm co nép vệ đường
Khúc khuỷu cành gai, ngày giữ nước
Loà xoà lá nhẵn, tối đơm hương
Người qua vô ý còn khinh rẻ
Khách đến hữu tình lại quí thương
Vất vả không nề ôm nhựa sống
Vì ai tặng thuốc chớ coi thường!!!
Cảm tác : Võ Duy Đông
Một sớm hành quân gặp mẻ đường
Cánh mỏng ngọt ngào trong buổi nắng
Nhụy mềm lộng lẫy giữa màn sương
Thẹn thùng xếp lại khi nâng nựng
E ấp thu về lúc chạm thương
Người đặt cho tên nàng mắc cỡ
Thay vì Trinh Nữ thuở xưa THƯỜNG!
LOÀI HOA ”Hoạ”
Khoe sắc nhìn cây đứng vệ ĐƯỜNG
Cánh mỏng luôn ngời nơi chốn lạ
Nhụy mềm vẫn thắm ở quê HƯƠNG
Thu cành nụng nĩu khi nâng nựng
Gập lá thẹn thùng lúc chạm THƯƠNG
Kẻ đặt tên hoa loài Mắc Cỡ
Thay vì Trinh Nữ thuở xưa THƯỜNG!
No comments:
Post a Comment