HOA MÀU NHỚ
Tác giả: Minh Nguyễn
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời
Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa
Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở
Đến vô tri như cũng toả hương trời
Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
Đông se lạnh rồi tàn đi rất vội
Không biết thương mình cũng là tội lỗi
Yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình
Đông se lạnh rồi tàn đi rất vội
Không biết thương mình cũng là tội lỗi
Yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình
Sợ người ta không gọi đúng tên mình
Hoa hiến tặng cạn nguồn hương trinh bạch
Hoa chẳng hiểu đời vô cùng đói rách
Nhắc hoa kia khi nhớ đến hương này
Hoa hiến tặng cạn nguồn hương trinh bạch
Hoa chẳng hiểu đời vô cùng đói rách
Nhắc hoa kia khi nhớ đến hương này
Thương hoa tàn phai chẳng giữ lại chút gì
Lấy vạt áo tôi bọc về hoa màu nhớ
Lấy vô nghĩa ru lòng đau mắc nợ
Biết lấy gì ru yên được tình si?!
Lấy vạt áo tôi bọc về hoa màu nhớ
Lấy vô nghĩa ru lòng đau mắc nợ
Biết lấy gì ru yên được tình si?!
Minh Nguyễn
No comments:
Post a Comment