Đã đem chân thành gieo mùa xuân lên mắt
Xua tan giá băng bằng vòng tay ôm chặt
Ru giấc bình yên trong khoảnh khắc giao thời.
Biêng biếc xanh tươi rạng ngời khoe sắc
Em cởi chiếc áo già nua bao mùa quấn chặt
Anh đem môi hôn tưới tắm lại xuân thì.
Đất trời giao hoan đặng xiết ghì say khướt
Khoảng cách xóa tan nối em anh làm một
Ngả nghiêng cùng đất trời thỏa khát trong nhau.
Em là của anh ví dầu cỏ cây bạc màu thay đổi
Vẫn còn nguyên sơ phút gần nhau không vội
Tô thắm duyên nồng tìm dẫn lối thương yêu.
Dã Quỳ
No comments:
Post a Comment