MÊ HOANG
Thơ NGA VŨ
Thơ NGA VŨ
Biển cồn cào vì sóng chửa ra khơi
ta bối rối vì lời hẹn hò dâu bể
lạc chốn phong ba lạc đường về kín mùa kể lể
hỏi ai đây khi hoa rụng ven đường
ta bối rối vì lời hẹn hò dâu bể
lạc chốn phong ba lạc đường về kín mùa kể lể
hỏi ai đây khi hoa rụng ven đường
hoa lá nào xanh mãi lối tương tư
đêm dài quá cho những lời hò hẹn
cứ vương vãi đi cứ chần chừ
đêm dài quá cho những lời hò hẹn
cứ vương vãi đi cứ chần chừ
dù vô thường chẳng khi nào biết trước
đay đáy nông sâu ngằn ngặt lối hoang đàng
ta thắp lửa trời nhen nhóm chút yêu đương
môi mặn đắng biết bao điều sau trước
chắc có lẽ tại cơn gió ngược
mà mênh mang đau đáu cõi đi về
môi mặn đắng biết bao điều sau trước
chắc có lẽ tại cơn gió ngược
mà mênh mang đau đáu cõi đi về
ta buông mình chìm tận đáy sông mê
No comments:
Post a Comment