NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC BÀI THƠ "HOÀI NIỆM THÁNG BA" CỦA HA NGUYEN.
Ảnh chân dung tác giả Ha Nguyen
HOÀI NIỆM THÁNG BA (HA NGUYEN)
Tháng ba
hoa gạo đỏ trời
Tháng ba
người đã đi rồi còn đâu
Nhớ xưa tháng bảy mưa Ngâu
Chị ngồi đợi cưa nát nhàu cơn mưa
hoa gạo đỏ trời
Tháng ba
người đã đi rồi còn đâu
Nhớ xưa tháng bảy mưa Ngâu
Chị ngồi đợi cưa nát nhàu cơn mưa
Tháng ba
Nén chặt nỗi sầu
Nhặt bông hoa gạo
Lần về kí ức từng buông
Đem phơi ngày cũ tơ vương một thời
Giọt buồn cứ thánh thót rơi
Riêng chung một mối
Rối bời tim đau
Nén chặt nỗi sầu
Nhặt bông hoa gạo
Lần về kí ức từng buông
Đem phơi ngày cũ tơ vương một thời
Giọt buồn cứ thánh thót rơi
Riêng chung một mối
Rối bời tim đau
Tháng ba ơi!
Muốn qua sông chẳng có cầu
Muốn về với mẹ nghe câu ân tình
Muốn nhặt hoa gạo sân đình
Muốn nghiêng vành nón lung linh ánh nhìn
Muốn nghe nhịp đập con tim
Muốn dầm mưa, thỏa khát thèm ngày xưa
Đợi chờ kẻ đón người đưa
Tháng ba chị vẫn
Sớm trưa một mình
Muốn qua sông chẳng có cầu
Muốn về với mẹ nghe câu ân tình
Muốn nhặt hoa gạo sân đình
Muốn nghiêng vành nón lung linh ánh nhìn
Muốn nghe nhịp đập con tim
Muốn dầm mưa, thỏa khát thèm ngày xưa
Đợi chờ kẻ đón người đưa
Tháng ba chị vẫn
Sớm trưa một mình
Còn đâu nữa nụ cười xinh
Hoàng hôn phủ xuống ân tình mồ côi
Tháng ba xưa, ngọt tiếng cười
Tháng ba nay, nhếch vành môi mệt nhoài
Chị ra ruộng lúa trồng khoai
Giật mình nghe thấy tiếng ai gọi mình
Hoàng hôn phủ xuống ân tình mồ côi
Tháng ba xưa, ngọt tiếng cười
Tháng ba nay, nhếch vành môi mệt nhoài
Chị ra ruộng lúa trồng khoai
Giật mình nghe thấy tiếng ai gọi mình
Tháng ba nhấp rượu ân tình...!
PHẦN 1:TÌNH THƠ CỦA HA NGUYEN.
Tháng ba, tháng cuối cùng của mùa xuân. Tháng của nắng và gió .Gió mang hương hoa thoảng qua còn nắng lung linh làm bầu trời trong xanh, cao vời vợi. "Tháng ba mùa con ong đi hút mật "Tháng của lễ hội và tình yêu.Tháng ba cũng là tháng làm cho hoa gạo đậm màu. Sắc đỏ của hoa gạo là sự hoài niệm buồn đến nao lòng.
"Tháng ba
hoa gạo đỏ trời
Tháng ba
người đã đi rồi còn đâu "
Mỗi năm, hoa gạo đỏ như ngọn đèn lồng treo cao đã thắp sáng trong lòng chị nỗi nhớ và hy vọng. "Người đã đi có thể quay trở lại " vì thế mà đợi chờ. Ngưu Lang -Chức Nữ còn có mưa Ngâu, có cầu Ô Thước mà gặp nhau trong niềm hân hoan vô bờ.. Còn chị vẫn nuôi trong lòng hy vọng :mùa hoa gạo đã xa sẽ còn màu đỏ hoa gạo sẽ đến trong cái nắng ấm áp của tháng ba và người sẽ quay về. Vậy nên "chị ngồi đợi cửa "mà thấp thỏm, ngóng trông. Sự đợi chờ cũng mỏi mòn theo tháng năm khiến cho cơn mưa cũng thấy thương cảm mà " nát nhàu "
"Nhớ xưa tháng bảy mưa Ngâu
Chị ngồi đợi cửa nát nhàu cơn mưa ".
Hình ảnh ấy sao mà thương đến thế và cũng buồn đến thế !
Tháng ba, tháng của hội hè, tháng của Ông Tơ Bà Nguyệt, tháng của niềm vui. Vậy mà chị "đi nhặt hoa gạo " để gom góp thành nỗi nhớ cho dày thêm, cho ước mơ ấp ủ thiệp hồng ngày càng tươi đỏ, nghe hương thơm mà khao khát vòng tay yêu thương. Cứ chờ, cứ đợi .Ngày qua ngày, đêm lại qua đêm :"Từ khi anh xa quê nhà. Chờ anh đã bao đông rồi. Mà anh chưa về bến đợi. Sao Rua nhớ ai mà đêm đêm vẫn còn thức. Trăng khuya nhớ aivẫn ở dưới lòng biển khơi. Lòng em nhớ ai.Em còn mong đợi người xa. Con sông quê nay đã già mà người đi biền biệt phương xa".Nỗi nhớ nhung thành nước mắt, thành sợi chỉ khâu. Khâu gì nhỉ? "Khâu nỗi buồn ".Khâu mà ôm ấp, mà hy vọng. Nhưng than ôi! Thời gian đã lần mòn làm cái hy vọng kia tan chảy thành mộng ước xa vời. Rồi một ngày nọ tan vào hư vô. Đêm thanh vắng ngồi bó gối mà đợi. Chị nghe tiếng lá rơi cứ ngỡ bước chân ai về mà mừng vui mà hụt hẫng. Giọt buồn là kim khâu làm "tim đau ",làm nỗi mong chờ thành cái túi đỏ màu hoa gạo héo úa. Nó vô tình theo thời gian mà "nén " lại thành giọt đau đến tan nát cõi lòng.
"Tháng ba
Nén chặt nỗi sầu
Nhặt bông hoa gạo
Chị khâu nỗi buồn
....
Giọt buồn cứ thánh thót rơi
Riêng chung một mối
Rối bời tim đau "
" Tháng ba ơi " Lời gọi sao mà chan chứa yêu thương nhưng nức nở đến nghẹn ngào. Trong nỗi cô đơn và gần như mất hết hy vọng thì chị "muốn ".Muốn mình mặc aó cô dâu như bao người con gái khác . Muốn về nghe câu đưa nôi của mẹ để trở lại thời con gái tuổi xuân thì mà cài hoa gạo lên mái tóc đưa duyên, cho má lúm đồng tiền ửng hồng mà nghe con tim bồi hồi, xao xuyến. Buồn thay! Muốn chỉ là mơ ước mà cái mong muốn kia lại xa xôi không với tới được.
"Tháng ba chị vẫn
sớm trưa một mình "
Con người phải sống dù nghịch cảnh thế nào đi nữa. Còn sống là còn chờ đợi. Còn chờ đợi là còn hy vọng dù nó mỏng manh như tơ trời. Và... tháng ba vui đã đến.
"Tháng ba nhấp rượu ân tình ".
Vâng! Giọt buồn của niềm đau trong khắc khoải mong chờ thành hương hoa, sắc đỏ của ngày hợp hôn.
Tác giả: Châu Đoàn
No comments:
Post a Comment