Thơ Lan Huong Nguyen
Dấu chân chim trên khóe mắt thời gian
Chút mơ màng vướng bận cả đa đoan
Chợt nhận ra mình là người có tuổi.
Như vầng trăng cuối tháng nhạt nhòa
Như cánh cò trong câu dân ca
Như ánh nắng chiều sa ruộng cạn.
Có tuổi rồi chẳng mơ ước nhiều đâu
Biết tự mình phân định giữa trước sau
Chắt lọc niềm vui từ nỗi buồn đang có.
Tự đứng lên khi giông bão qua đi
Biết mở lòng chẳng màng đến thị phi
Biết buông bỏ những gì còn tiếc nuối.
Vẫn mặn mà đằm thắm phải không anh?
LHN - 1-6-2018
No comments:
Post a Comment