Mưa phùn rơi êm mịn ở trên đầu
Nắng thẹn thùng trốn biệt mất tận đâu
Hướng dương nở thay mặt trời sưởi ấm
Đông bâng khuâng nghe gió bấc tràn về
Cúc hoạ mi xuống phố thả bùa mê
Tháng 12 điệu như cô gái nhỏ.
Để tôi mơ mua được chút mơ màng
Chợt giật mình ai khẽ nhắc đông sang
Thì ra gió ghen ngầm nên giận dỗi.
Chiều chạm em, tôi chạm ngọn gió lùa
Cơn mưa phùn rơi ướt tự ngày xưa
Em ra phố tháng 12 chợt ấm
No comments:
Post a Comment