Phan Thúc Định
Bằng lăng dệt Huế một khung trời
Trang sách xuôi về khuôn mục lục
Bao người hùi hụi phút giây trôi!
Khoảnh khắc nào cũng muốn được cùng nhau
Lưu một nụ cười một ánh mắt thật lâu
Bởi ai biết bao giờ mình trở lại!
Dòng tâm tư người lạ lại chẳng dưng
Anh ngẩn ngơ trước mái tóc ngang lưng
Tà áo trắng ủ hồng điều thánh thiện!
Mỗi ngày trôi là lòng rối yêu thương
Tự bao giờ cứ tiếc khoảng sân trường?
Hờn những đứa còn hè sau, sau nữa...
Về ngày sau, về hội ngộ, tri ân...
Chỉ ước hôm nay, chỉ ước một lần
Trái đất quên quay, cho thời gian dừng lại...
Cho người bên ta cho hờn dỗi bên ta
Cho bờ mi không ướt đẫm lệ nhòa
Mặc ve khản gọi cổng trường khép cửa!

No comments:
Post a Comment