Vạt chiều em trốn ngập ngừng... xuân qua
Bây chừ bôi xóa phôi pha
Tìm nhau đi ngược mùa hoa buổi về
Giấu sau môi mắt một bề thương nhau
Lạc vần thơ một chút đau
Sớm khuya.... tối sáng chưa nhàu phai tôi.
Chút môi gửi lại nhạt nhòa phấn hương
Trải chiều ta một mù sương
Nghe câu hát cũ chợt thương lạ lùng
Ngọn nguồn ru lại như chung chia lòng
Trải chiều em giữa mênh mông
Bên sông nghiêng hết một nồng nàn xưa
Trải thương nhớ suốt nghe vừa tình bay
Vàng phai giọt nắng mênh mông cõi về
Cho nhau một thoáng cơn mê
Chút em hương phấn một bề xa xăm
Vén màn sương khói như thầm kêu nhau
Khuất xa nghe tiếng tình đau
Bể dâu biệt khúc nhuộm màu thiên thu
Vườn xưa khép kín tạ từ chiêm bao.
No comments:
Post a Comment