
Ai cũng bảo nghề chúng tôi giàu có
Thấy được không: máu, nước mắt thuyền viên
Dễ dàng chi khi nhận những đồng tiền
Mà biển xanh trả lương ta hàng tháng
Mức giá nào khi lấy đi tính mạng
Mà quê hương không thấy xác mang về
Rồi ngày đi ai đó hứa câu thề:
Chuyện trăm năm ta gắng thêm date nữa
Nhận thiếp hồng, ngày tàu mới cập cầu
Bao nỗi đau nghề chúng tôi hứng chịu
Đã quen dần với những điều hờn tủi
Những cảm xúc... người chưa nhận đủ thôi
Nếu đơn giản việc chỉ đổ mồ hôi
Thì tôi đâu cần những lời thấu hiểu
Là chữ duyên gắn cho tôi cái nghiệp
Nhờ miệng đời đừng thêm nữa câu từ
Dạ Vũ

Bài 2.BỐ XA NHỚ
Con viết thư, gửi đến bố những lời
Việc ở nhà vẫn chăm ngoan học giỏi.
Trong tim con luôn khắc điều bố nói:
Con thủy thủ phải rắn rỏi hơn người
Điểm chín, mười con giúp mẹ vui tươi
Chuyện nhà cửa không được lười biếng nhé
Là anh chị phải nhịn nhường em bé
Em có ngoan, mẹ mới đỡ việc nhà"
Con thấy bố đang ở một nơi xa
Mẹ dạy con, tọa độ này định hướng
Không như em chỉ là trong tưởng tượng
Quả địa cầu mà lại ngỡ trái banh
Con yêu bố và yêu cả biển xanh
Đã giúp con trưởng hành hơn với tuổi
Biển năm châu ngày mỗi ngày thay đổi
Trong câu chuyện mà bố kể khi về
Con thủy thủ là những đứa như thế
Quen sóng gió từ khi mẹ mang bầu
Và sớm hiểu, nghề giàu có chi đâu
Nhưng vì nó... ba vắng lâu như vậy
Dạ Vũ

Bài 3.NGHỀ CON CHỌN KHIẾN CHA MẸ ƯU PHIỀN
Nhận giấy báo đỗ sinh viên hàng hải:
"Mày đọc lại xem có phải hay không?"
"Ừ đúng thật_ nó chỉ tay từng dòng"
"Chúc mừng mày như ước mong rồi nhé"
"Mày sao thế mà mặt mày nặng nhẹ?"
"Không có lẽ tao nộp nguyện vọng hai"
"Sao có thể bỏ mất một tương lai?"
"Tao biết thế... nhưng cãi lời bố mẹ"
Nó là đứa học hành rất ham mê
Từng ước mong về một nghành dầu mỡ
Nhưng sóng biển lại là điều đáng sợ
Với chàng trai miền sông nước cách xa
Vì sở thích nó quyết định lên phà
Những chuyến đi tưởng như là du lịch
Ngỡ không thể ấy thế mà quyết định
Nó quen được từng nhịp sóng mỗi lần
Có một điều trong lòng nó ngại ngần
Lời bố mẹ đã ân cần khuyên bảo:
Thiếu chi nghề mà tiến gần giông bão?
Khiến cha mẹ bao phiền não... con à!
Con biết mình đã lựa chọn nơi xa
Khi chữ hiếu chưa một ngày đền đáp
Để tha phương ở những nơi đất khách
Khiến cha mẹ lo lắng tuổi về già
Nhưng mẹ ơi đây ước nguyện thiết tha
Mà bấy lâu chuyện học hành nuôi dưỡng
Hãy cho con được theo nghề mình hướng
Chứ cưỡng cầu, bền sao được mẹ ơi?
Từ ngày đó, mẹ ưu phiền chờ đợi
Thằng con trai, biển khơi đã cướp đi
Trong trận bão... người nhà chẳng biết gì
Đến tận khi công ty hay tin dữ
Âu cũng biết câu chuyện là quá khứ
Về người mẹ đã cố giữ con yêu
Nhưng cuộc sống có muôn vạn những điều
KHÔNG BIẾT TRƯỚC trên con đường sự nghiệp
Dạ Vũ

Bài 4.THỜI ẤY CÒN ĐÂU
Ôi thời ấy cắp sách
Mải kỳ cạch giảng đường
Với bạn bè yêu thương
Vương mỏ neo bánh lái
Biểu tượng là hằng hải
Mãi mãi phải đi xa
Bao ký ức nhạt nhoà
Mong chờ ngày trở lại
Người vùi trong giông bão
Đứa bảo tận phương tây
Chỉ khổ mỗi ông phây
Mượn vầng mây khéo nịnh
Chỉ chờ mạng vệ tinh
Hay trăm MB ít ỏi
Chả kịp lời nhắn hỏi
Người thân với bạn bè
Nó ngóng trông ngày về
Với đam mê dầu mỡ
Những trận sóng đáng nhớ
Giữa biển trời mênh mông
Cùng ước hẹn lời mong
Ngày gặp nhau đông đủ
Hỡi các chàng thuỷ thủ
Chờ nhau đến bao giờ?
Dạ Vũ

Bài 5. NỖI ĐAU
Nghe tin dữ tôi bàng hoàng chạy thốc
Anh thuyền trưởng, tôi có một cầu xin
Ba tôi mất, người nhà mới báo tin
Biết tàu xa nhưng hãy giùm nghĩ cách
Anh tin rằng người nhà em không trách
Nghề mình bạc chính là những lúc này
Người ra đi mình mới ngỡ được hay
Chẳng thể có chuyến bay nào cất cánh
Dưới suối vàng chắc chắn ba không lạnh
Thằng con ngoan, xin khất hiếu ngày về
Giờ tàu mình sẽ cùng hướng về quê
Thắp nén nhang, mong cha già nhận lễ
Tàu chúng con, gặp nhau là huynh đệ
Cha yên nghỉ... phút tưởng niệm bắt đầu
Lão bệnh tử mong chú nén nỗi đau
Phải gác lại, khi cập cầu nhận chuyến
Dạ Vũ

Bài 6. NGÀY LỄ CỦA THỦY THỦ
Vợ thủy thủ em quen dần dịp lễ
Không hoa quà để nhận những chân tình
"Chúc em nhé... " dòng tin nhắn lặng thinh
Ngày có sóng anh gửi hình từ trước
Hậu phương mà, ai chẳng điều ao ước
Chồng cạnh bên bớt đi những khó khăn
Vết chân chim cũng vì thế mà hằn
Bởi nỗi nhớ của tháng ngày xa cách
Anh yêu à em không hề hờn trách
Thương không hết khi sóng vỗ xa bờ
Em đâu cần nụ cười mỉm giả vờ
Với ai kia... mà tự hào lắm đó
Nghĩa hậu phương sẽ không còn là khó
Khi thủy thủ thấu rõ sự thủy chung
Hôm nay cũng, chỉ ngày lễ lung tung
Thêm bó hoa... em thay anh mua được
Quan trọng là chúng ta chung những bước
Đường hạnh phúc nơi dẫn đến tương lai
Dạ Vũ

Bài 7. ANH ĐI BÌNH AN
Anh đi bình an nhé
Em sẽ đợi anh về
Dưới gốc muỗm hàng me
Mình lại cùng tay nắm
Hứa với em duyên thắm
Như biển kia mãi xanh
Hứa không để mong manh
Tình hậu phương thủy thủ
Anh đi, lời em nhủ
Nỗi nhớ có đong đầy
Nhưng tình- việc không lây
Hoàn thành tốt mọi thứ
Tuy phút này lưỡng lự
Nhưng không để lệ rơi
Tiễn anh đến xứ người
Cười đi anh để gắng
Ngày tháng mình chiến thắng
Nỗi nhớ và cô đơn
Sẽ không còn dỗi hờn
Tàu đi không thể lại
Xa cách từ ngày mai
Vì em yêu thủy thủ
Gắng bền với chức vụ
Vững chắc là hậu phương
Dạ Vũ

Bài 8. NHẬT KÝ CHO EM
Ngày không sóng anh nhật ký cho em....
Nhiều hôm nghĩ nên kém đi giấc ngủ
Lo nhiều thứ ở nhà mình chưa đủ
Bức tường vôi bong từng mảng, ố vàng
Anh dặn mình, vì gia đình cố gắng
Đây anh em cũng manh áo như ta
Dựa nhau sống vắng những điều thiết tha
Để ngày sau em có nhà cửa rộng
Cha mẹ già toại niềm nỗi ước mong
Mình cố gắng điều chưa xong em nhé
Dẫu biết rằng nhiều đêm về quạnh quẽ
Em cũng thế, lặng lẽ nhớ thương ai
Nghĩa hậu phương được đền đáp sớm mai
Tình thủy thủ vì tương lai cố gắng
Dạ
Vũ

Bài 9. NGHE ĐÀI BÁO
Nghe đài dự báo quê nhà
Đợt này rét đậm, mẹ già con thương
Nơi này xa lắm quê hương
Mẹ dùm ăn uống phương trời con yên
Tháng nữa cũng đến tất niên
Một năm nhìn lại không tiền chẳng xu
Mọi thứ vẫn cứ lu bù
Nhất là cái khoản thầy u khổ lo
Làm sao nhanh chóng bây giờ?
Con cũng suy nghĩ đắn đo trong đầu
Nhưng mà mẹ chớ âu sầu
Hậu phương không trước thì sau ấy mà
Bây giờ con phải đi ca
Hẹn mẹ ngày tháng cả nhà sum vầy
Hôm nay tranh thủ vài giây
Gửi về cho mẹ mấy vần tập tành
Dạ Vũ

Bài 10. CHỚ THƯƠNG ANH MỘT THỦY THỦ LÁI TÀU
Em thấy gì không... thấy gì không?
Cuộc sống của anh có như mong
Mà ai vẫn nghĩ đời thủy thủ
Du lịch trên tàu cảnh mênh mông
Chuyện hôm qua hỏa hoạn tại Hồng Kong
Người mất xác chục anh em thương nặng
Cha mẹ già cùng người thân chết lặng
Con mình giờ không biết nó thế nào
Người trong ngành kẻ bàn tán ra vào
Nước mắt có, cười nhạt vì đáng tiếc
Con người là nguyên nhân trăm sự việc
Nhưng may rủi được ai hiểu cho đâu
Đừng thương anh một thủy thủ lái tàu
Mang cho em những lo âu cuộc sống
Tin yêu thương mà ai gom thành đống
Mạng vệ tinh, khi cập cảng hồi âm
Anh không muốn những chịu đựng âm thầm
Ở nơi anh mà em người gánh vác
Ôi! cái nghề sao mi quá tàn ác
Với hậu phương mà còn bạc cả ta
Dạ Vũ

Bài 11.TẾT NÀY CON KHÔNG VỀ
Mẹ ơi Tết nay con vẫn...
Trời Tây mà hướng quê nhà
Thương mẹ mỗi ngày một già
Con ở nơi xa bất hiếu
Lễ Tết mấy năm đều thiếu
Dù rằng trên tàu đông vui
Bàn nhang cũng đã lau chùi
Bánh Chưng với rượu có đủ
Nhưng mà chúng con thủy thủ
Vẫn thèm không khí quây quần
Lời chúc của những người thân
Xóm giềng sang câu năm mới
Theo nghề đổi xuân những nơi
Phương trời lấy biển coi sóng
Làm nhà để toại ước mong
Mẹ cha được ngày sung túc
Biển xa con gửi lời chúc
Sức khỏe cả nhà dồi dào
Niềm vui, may mắn đi vào
Cháu con kính lão đắc thọ
Dạ Vũ

Bài 12. TẾT CỦA THỦY
THỦ
Chắc giờ này xóm mình
Đang lung linh ánh điện
Trẻ con mừng được diện
Quần áo mới hôm mai
Mặc người lớn thở dài:
Tết là của bọn nhỏ
Tôi trăm thứ dòm ngó
Mấy đồng tiền đây này
Con từng thủa như vậy
Mặc bên mẹ nỗi lo
Năm tháng cứ dần to
Mà giờ đây mới hiểu
Nhà mình ngày xưa thiếu
Nhưng đông đủ cháu con
Không như giờ mỏi mòn
Trông ngóng đâu, mẹ nhỉ?
Nhiều lúc con cũng nghĩ
Đầy những việc ở gần
Bên gia đình người thân
Mớ rau cần cũng đủ
Chứ nơi đây xa xứ
Họ không đón giao thừa
Mà xuất cơm lệch bữa
Giữa biển khơi mênh mông
Lại thêm mẹ già mong
Mà lòng con đau thắt
Muốn ôm mẹ thật chặt
Con nhớ lắm mẹ ơi
Vài giờ nữa năm mới
Chúc tất cả gia đình
An khang và thịnh vượng
Cháu con đều đẹp xinh
Con cũng chúc chính mình
Bình an đời thủy thủ
Cũng đến giờ đi ngủ
Chúc đầy đủ anh em
Sức khỏe ngày càng thêm
Để bên thềm mọi chuyện
Bởi nghề này phải luyến
Một số lẽ như nay
Dạ Vũ
No comments:
Post a Comment