NHỚ BÂNG QUƠ
An Giang Bùi
Cứ nhớ bâng quơ nhớ một người
Trông nàng thuỳ mị lại xinh tươi
Trong tà áo tím nàng duyên dáng
Huyền bí nụ cười như gửi tôi.
Những muốn đến bên nói đôi lời
Sao nàng đánh cắp mất hồn tôi
Để suốt cả ngày tôi vơ vẩn
Chỉ nhớ đến nàng nhớ mãi thôi.
Nàng đã đến rồi có ra đi?
Liệu tôi được phép ước mong gì?
Hay nàng chỉ như cơn gió thoảng
Vờn lá đùa hoa lại lướt đi.
Lung linh tia nắng sớm mùa thu
Ngồi buồn nghĩ đến lá Mù u
Tìm đâu ra được cho nàng nhỉ
Nhìn xa thấp thoáng bóng sương mù.
Hình trên net.
No comments:
Post a Comment