CÓ MỘT NGÀY lòng bồn chồn đến lạ
BÂNG QUƠ buồn thả NỖI NHỚ vào thơ
MỘT CHIỀU HOANG mây giăng mắc sương mờ
GỬI ĐÔI MẮT thẳm sâu miền kí ức
BÂNG QUƠ buồn thả NỖI NHỚ vào thơ
MỘT CHIỀU HOANG mây giăng mắc sương mờ
GỬI ĐÔI MẮT thẳm sâu miền kí ức
CHIỀU KHÔNG EM anh nghe lòng thổn thức
KHÚC MƯA bùôn thương lắm những cửa ô
Vẫn còn đây nơi CHIỀU PHỦ TÂY HỒ
Mình nồng thắm MƠ VỀ NƠI XA LẮM
KHÚC MƯA bùôn thương lắm những cửa ô
Vẫn còn đây nơi CHIỀU PHỦ TÂY HỒ
Mình nồng thắm MƠ VỀ NƠI XA LẮM
Đêm hoang hoải thoảng nghe DƯƠNG CẦM LẠNH
Xa nhau rồi ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU
HOÀNG HÔN DỐC còn đó quán sương mù
Em đi mãi DÒNG SÔNG KHÔNG TRỞ LẠI
Xa nhau rồi ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU
HOÀNG HÔN DỐC còn đó quán sương mù
Em đi mãi DÒNG SÔNG KHÔNG TRỞ LẠI
ĐIỀU GIẢN DỊ bỗng trở thành xa ngái
Anh ôm sầu hát TÌNH KHÚC 24
Khắc khoải mong HÀ NỘI NGÀY TRỞ VỀ
Anh nín thở IM LẶNG ĐÊM HÀ NỘI
Anh ôm sầu hát TÌNH KHÚC 24
Khắc khoải mong HÀ NỘI NGÀY TRỞ VỀ
Anh nín thở IM LẶNG ĐÊM HÀ NỘI
CÓ MỘT NGÀY hồ Gươm vui chảy hội
Người trở về BIỂN NỖI NHỚ VÀ EM
MÙA THU GIẤU EM trả lại khát thèm
Thắp NGỌN NẾN bừng ái ân chưa trọn
Người trở về BIỂN NỖI NHỚ VÀ EM
MÙA THU GIẤU EM trả lại khát thèm
Thắp NGỌN NẾN bừng ái ân chưa trọn
Thơ Trịnh Thanh Hằng
No comments:
Post a Comment