THƯƠNG NGƯỜI EM GÁI
An Giang Bùi
Đã từ lâu không thấy em cười
Nụ hồng đâu còn nở trên môi
Chỉ có ưu tư buồn man mác
Những lúc vắng người gạt lệ rơi.
Thương người em gái chốn xa xôi
Dịu dàng, duyên dáng cánh hoa tươi
Ai ai cũng muốn em để ý
Những mong được ngắm lúc em cười.
Tưởng rằng dòng nước vẫn trôi xuôi
Mây gió bên nhau tận cuối trời
Em tôi sẽ có nhiều hạnh phúc
Nào có ngờ đâu tắt tiếng cười.
Nhìn lá thu rơi em thấy buồn
Cô đơn bám chặt chẳng chịu buông
Bướm ong thêu dệt bao viễn cảnh
Em tôi vẫn vậy chỉ u buồn.
Hình trên net.
No comments:
Post a Comment